Cô bé tập làm thơ
Tôi thích nghệ thuật nhưng tự nhận mình không có tố chất nghệ sỹ. Tuy nhiên, khi mỗi lần cảm hứng bất chợt lướt qua đầu, tôi tự cho phép mình làm vài bài thơ con cóc.
Đây là một trong những bài thơ con cóc của cô bé năm 18 tuổi, nay được chị gái năm 28 tuổi mạn phép đăng tải lại.
Tôi là cô bé tập làm thơ
Những bài thơ chứa đựng những điều
Trừu tượng
Mơ hồ
Không thực tế
Những bài thơ như chính cuộc đời tôi
Vì…
Tôi muốn lướt trên ngọn nắng sớm mai
Tôi muốn thả mình trên những đám mây ngũ sắc
Tôi muốn rong ruổi khắp thế gian trên đôi chân trần rướm máu
Tôi muốn yêu thương và được yêu thương
Nhưng …
Cuộc đời nên tự do như một cơn gió
Thì tại tù túng như vũng ao tù
Những bước chân nên trải đầy khắp thế gian
Thì lại chỉ loanh quanh trong vũng lầy sợ hãi
Trái tim nên yêu hết mình, tự do và căng tràn sức trẻ
Thì lại đong đầy những sợ hãi, ghen tuông
Bởi….
Ta đã làm gì nên đời ta
Câu hỏi đến trăm lần có lẽ
Ta đổ lỗi cho cuộc sống muôn màu muôn vẻ
Không tự thân thích hợp với đời ta
…
Em có biết không, cô bé của tôi ơi?
Nỗi cô đơn không phải được lấp đầy
Như bài thơ dù lấp đầy trang giấy
Vẫn còn những khoảng trắng đấy thôi
Để tâm hồn em lững lờ trôi
Như dòng nước luân chuyển không vướng bận
Xỏ giày đi khắp thế gian khám phá những điều vô tận
Cháy hết mình với ngọn lửa đam mê
Vì…
Cuộc đời như một hơi thở
Hít căng lồng ngực, thở từ từ
Tận hưởng trọn vẹn mỗi giây mỗi phút
Mỉm cười khi ngọn nắng vừa tàn
Dẫu biết rằng không thể hít quá khả năng cho phép
Sao không thử một lần hít thật sâu?
PS: rất nhớ cô bé năm 18 tuổi ấy.